Diệp Cẩn hơi ngượng dùng túi xách ngăn cản một mảnh ẩm ướt trước ngực một chút, “Vậy thím đi trước...”
Thi Khả Nhi gật gật đầu, dựa ở bên cạnh phất phất tay với cô ta, “Bye bye, thím nhỏ ~ “
Thi Khả Nhi chính là như vậy, lúc tihf lời nói sắc bén ác độc khiếnngười ta sợ hãi, lúc thật sự vô hại có thể khiến mọi người dỡ xuống tấtcả phòng bị với cô.
Cửa thang máy khép lại, Diệp Cẩn chợt siết chặt bình giữ ấm cầm ởtrên tay, hôm nay đã bị sỉ nhục, sẽ có một ngày cô ta đòi lại gấp bội.
”Chỗ đỗ xe của bệnh viện quá ít, tìm nửa ngày mới tìm được một chỗ.Anh của em nên đầu tư ném ít tiền ra xây dựng thêm một chút, bằng không, sinh ý sẽ chạy sang nhà khác rồi.”
Vừa bước vào phòng bệnh, Thi Khả Nhi liền phàn nàn.
”Khả Nhi đến rồi.” Ôn Uyển vẫy vẫy tay với cô, “Mau tới đây ngồi.”
”Thím.” Thi Khả Nhi chào hỏi Ôn Uyển một tiếng, liền đi qua ngồixuống bên cạnh Thẩm Chanh, hỏi: “Vừa rồi ở bên ngoài gặp phải Diệp Cẩn,cô ta tới đây?”
Thẩm Chanh ừ một tiếng, “Mang theo cháo tổ yến đến cho mẹ chồng, nói là tự mình nấu?”
”Đừng đùa, cô ta sẽ đích thân nấu cháo sao?” Thi Khả Nhi hiển nhiên không tin.
”Cô ta nói như vậy, về phần có phải hay không, ai biết.” Thẩm Chanhlạnh nhạt nhếch môi, đưa tay cầm lấy quả táo vừa gọt xong đưa cho ThiKhả Nhi.
Thi Khả Nhi cũng thật sự không khách sáo, nhận quả táo liền đưa vàotrong miệng cắn xuống một khối lớn, vừa nhai vừa nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278291/chuong-699.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.