Kết hôn lâu như vậy, đến hiện tại Thẩm Chanh mới hoàn toàn hiểu rõ người đàn ông này.
Dốc sức làm, đơn giản thô bạo, chuyện tốt, nhưng.... Khiến người ta không thể chóng chọi!
Tắm rửa xong xuống lầu, Thi Vực đang ngồi ở trên ghế sofa trong phòng khách xem báo, nghe được tiếng bước chân, anh ngẩng đầu lên nhìn cô.
Thẩm Chanh bỏ qua ánh mắt của anh, trực tiếp đi vào phòng ăn, kéo cái ghế ở trước bàn ăn ra ngồi xuống.
”Một lát nữa anh đưa em đi công ty.”
Giọng nói của anh truyền vào từ bên ngoài, mang theo một cổ áp suất thấp, có thể là đang so đo vừa rồi cô không nhìn anh.
Thẩm Chanh không nói gì, cúi đầu gặm bánh mì.
”Thẩm Chanh Tử?”
Giọng nói Thi Vực vang lên lần nữa, so với vừa rồi, càng lạnh hơn vài phần.
Thẩm Chanh vẫn không nói chuyện, bánh mì bị cô dùng sức nhét vàotrong miệng, mỗi lần đều là hung hăng nhai, như là tưởng tượng bánh mìthành một người đàn ông nào đó, muốn nhai anh.
Người giúp việc bên cạnh thấy thế, vốn muốn đi qua nhắc nhở cô ăn từtừ, nhưng thấy tâm tình cô có chút không tốt, lại dừng ý nghĩ này lại.
Ăn xong bữa ăn sáng, Thẩm Chanh không có đi ra ngoài từ cửa chínhphòng ăn, mà là ra hiệu người giúp việc bên cạnh mở cửa sau ra.
Cánh cửa này nối thẳng sau vườn hoa, sau khi đi ra ngoài một trăm mét, quẹo sang bên phải là bãi đỗ xe.
Vụt....
Một màu đỏ nhanh chóng lái lao vụt ra từ bãi đậu xe, sau khi đi ra,tốc độ xe nhanh chóng tăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278290/chuong-698.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.