Diệp Cẩn đi, Thẩm Chanh mới cẩn thận quan sát cô gái trước mặt một chút.
Một đầu tóc màu nâu đậm, đoạn thời gian gần đây lưu hành tóc cuốn lê hoa nhất, giữ lại không khí của biển.
Trên mặt cô ta trang điểm trang nhã, kẻ một đường rất nhỏ từ đuôi mắt đến nơi khóe mắt rồi hơi hướng lên, khiến trang điểm vốn nhạt tăng thêm vài phần sức sống, nhìn có vẻ rất đẹp.
Cô ta mặc một bộ lễ phục thấp cổ màu đỏ, cổ áo chạy đến vị trí phíadưới xương đòn vai, không tính là bảo thủ nhưng cũng không lộ liễu, vừađúng.
Chiều cao khoảng 1m67, tỉ lệ dáng người rất tốt.
”Chào chị dâu, em là Thi Khả Nhi.” Đối diện với ánh mắt của ThẩmChanh, Thi Khả Nhi hào phóng chỉ chỉ người đàn ông vẻ mặt lạnh nhạt đứng bên cạnh, giới thiệu nói: “Em là em của anh ấy, em họ. Nói đơn giản, ba em là bác cả của anh ấy, cha của anh ấy là chú nhỏ của em, có liên hệmáu mủ.”
Cô ta nói rất trực tiếp, câu nói đầu tiên giải thích rõ quan hệ với Thi Vực.
Đương nhiên, bình thường chỉ có phụ nữ thông minh mới sẽ làm như vậy.
Bởi vì cô ta không muốn gây thù hằn, không muốn bị người hiểu lầm, cho nên sẽ không chọn thừa nước đục thả câu.
Ấn tượng đầu tiên cô ta cho Thẩm Chanh chỉ là số thông minh cao, EQ cũng cao.
Cô gái như vậy, nếu như trở thành một kẻ địch, liền không thể khinh thường.
”Ừ, chị là Thẩm Chanh.”
Thẩm Chanh nhẹ gợi khóe môi lên, chậm rãi phun ra mấy chữ.
Đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278207/chuong-615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.