Thi Vực ôm dỗ dành một hồi, thấy bọn nhỏ vẫn mở to đôi mắt sâu đentròn xoe, không có một chút dấu hiệu muốn ngủ, lông mày cũng sắp vặnthành một chữ xuyên.
”Sao còn chưa ngủ?”
Anh vừa dứt lời, Thẩm Chanh liền đi đến gần nhìn nhìn.
Hai túi sữa nhỏ hừng hực khí thế, cánh tay nhỏ không ngừng vung múa trên không trung, y y nha nha lên tiếng.
Thẩm Chanh nhíu mày: “Em thấy chắc là trong chốc lát sẽ không ngủ đâu.”
Thi Vực mím môi mỏng khêu gợi thành một đường, “Đứa nhỏ tra tấn người.”
”Anh đặt bọn nhỏ lên trên giường đi, lấy tay vỗ bọn chúng cũng được.” Thẩm Chanh nói xong, ý bảo Thi Vực để hai túi sữa nhỏ tới chính giữagiường, “Để bọn chúng ngủ nơi này, chúng ta mỗi người dỗ một đứa.”
Thi Vực ừ một tiếng, liền thả hai tên nhóc kia đến trên giường, nhưng sau khi để xuống anh mới phát hiện, như vậy khoảng cách giữa anh vàThẩm Chanh liền kéo ra rất xa.
Thẩm Chanh nghiêng thân thể nằm ở bên người Tiểu Ngạo Tước, ủ thânthể thịt đô đo của bé ở trong lòng mình, một tay gối ở dưới một bênđầu, một tay đặt lên bụng của bé.
Trẻ con đều là có thể ngửi ra được mùi của mẹ, sau khi Thẩm Chanh tới gần hai người bọn nhỏ, bọn chúng liền yên tĩnh trở lại.
Bàn tay nhỏ bé cũng không vung, miệng cũng không phun bong bóng,trong miệng phát ra âm thanh y y nha nha, giống như là đang gọi mẹ.
Tuy rằng Thi Vực rất bất mãn hai đứa nhỏ phá hủy chuyện tốt của anh,nhưng nhìn thấy bộ dạng đáng yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278174/chuong-582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.