Thẩm Chanh nhíu nhíu mày, xoay người ngồi dậy chuẩn bị nằm đến gầnbên người hai tiểu bảo bối, ánh mắt Thi Vực mang theo cảnh cáo lại quéttới phía cô, “Không cho phép nhúc nhích.”
Tuy Thẩm Chanh có không vui, nhưng thân thể cũng rất nghe lời không có động tác kế tiếp.
Thi Vực lướt qua hai đứa nhỏ xoay mình lên giường, giống như con báođang săn thức ăn phủ lên người Thẩm Chanh, “Hiện tại, chúng ta tới nóichuyện một chút.”
Mùi hormone bộc phát trên người anh, khiến Thẩm Chanh có chút đầuváng mắt hoa, hô hấp của cô ngừng lại, thân thể cũng không thể ức chếkhẽ rung động một chút, nhưng ngoài miệng vẫn còn cậy mạnh hỏi: “Nóichuyện gì.”
”Nói chuyện cuộc sống hài hòa của chúng ta.” Nói xong, Thi Vực cóthâm ý dời ánh mắt của mình từ trên mặt của cô đến trên cổ của cô, kếtiếp tiếp tục di chuyển xuống phía dưới, “Quá hài hòa, cho nên khôngthích hợp ngủ với bọn nhỏ.”
Ánh mắt Thẩm Chanh vừa chuyển, đưa tay chủ động ôm cổ Thi Vực, “Vấnđề này chúng ta đã thảo luận qua, hơn nữa tối nay em đã ôm bọn chúngtới, để cho em lại đưa bọn chúng về phòng trẻ là không thể nào.”
Thi Vực nhíu mày, đôi mắt nguy hiểm nhíu lại, ngay tại lúc anh hámiệng muốn nói gì đó, bụng ngón tay Thẩm Chanh để trên cánh môi của anh, ngăn chặn lời anh muốn nói miệng, “Nếu không, em không cần công tythiết kế đá quý gì đó nữa.”
Tầm mắt hai người va chạm vào nhau, hai bên ai cũng không có ý nhượng bộ, cuối cùng, Thi Vực khẽ cười một tiếng, “Được, để bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278173/chuong-581.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.