Suốt quãng đường đi, tài xế đều đi tới chỗ nhiều người, ngược lại cũng không xảy ra tình huống gì.
Mãi cho đến khi lái ra một khoảng cách, chiếc xe đằng sau mới theo kịp.
Nhưng, chiếc xe kia không có tiếp tục tiến đến gần, mà là theo sát ở xa xa.
Tài xế liếc mắt nhìn phía sau từ trong kính chiếu hậu, không nói bất cứ điều gì, tiếp tục giẫm chân ga tăng tốc độ xe nhanh hơn.
Mức độ quen thuộc đường đi của anh hiển nhiên vượt qua người đi theo ở phía sau, rất nhanh thay đổi đường xe ở trong dòng xe cộ.
Rất nhanh, xe đằng sau đã bị anh ném ở đằng sau xa xa.
Tài xế yên lặng thở dài một hơi, nếu như thiếu phu nhân có chuyện gì, sơ suất này cũng không phải một tài xế nho nhỏ như anh có thể phụ trách nổi.
Đến khi lái đến khu rừng cách dinh thự không xa, anh cũng vẫn chưa có thả lỏng cảnh giác, vẫn thỉnh thoảng nhìn kính chiếu hậu trên trần xe.
Thật ra con đường này, là Thi Vực xài số tiền lớn để người ta xây dựng.
Không vì cái gì khác, chỉ là bởi vì ngại đường trước khi về đến nhà quá nhiều xe.
Để cho tiện Thẩm Chanh ra vào, anh cố ý sai người ta sửa một đườngrừng dài sáu cây số, xe vẫn luôn chạy trên đường dẫn tới dinh thự nhà họ Thi.
Mà con đường này, hoàn công chưa tới nửa tháng, mấy ngày nay mới vừa có thể thông hành.
Thẩm Chanh ngồi ở trên ghế sau, nghĩ sắp đến rồi, liền nhắm mắt lại thư giãn.
Cô nghĩ đến, đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277979/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.