Lúc Thi Vực bị một đám người vây quanh đi ra từ phòng khách quý, Hạ An An đang ngồi bệt dưới đất uất ức khóc.
Bởi vì Thi Vực quá mức bắt mắt, Hạ An An liếc mắt liền thấy anh chính giữa mọi người, trong lúc nhất thời, nước mắt ngừng lại, đầu cũng cúithấp xuống dưới.
Mấy vệ sĩ nhìn thấy Thi Vực, lần lượt cúi đầu, “Thi thiếu “
Những người vệ sĩ này, gần như không có một ai là không nhận ra ThiVực, người hiểu rõ tính cách của anh càng không dám có một chút bất kính ở trước mặt anh.
Thi Vực thậm chí nhìn cũng không liếc nhìn bọn họ, liền mở chân dài ra, bước vào thang máy tư nhân.
”Thi thiếu, liên lạc sau.”
”Thi thiếu, hy vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ, có cơ hội, xin ngài nể mặt cùng ăn một bữa cơm.”
”Thi thiếu, một khi hạng mục có tiến triển mới, tôi nhất định sẽ liên lạc với ngài đầu tiên.”
”Thi thiếu....”
Đợi đến khi cửa thang máy đóng lại, mọi người mới lau đi mồ hôi mỏng trên trán.
Ai cũng không nghĩ tới, hôm nay trao đổi hợp tác công việc lại thuận lợi như vậy.
Mọi người vừa mới tán đi, Mạc Khuynh Tâm liền đi tới từ đàng xa, theo sát phía sau, còn có một Hà Duệ mặt mày ngưng trọng.
Nhìn thấy Hà Duệ đến rồi, Hạ An An vừa mới ngừng nước mắt liền khôngnhịn được lại khóc lên, bộ dáng điềm đạm đáng yêu này, thật sự là khiếnngười ta vừa thấy đã thương.
”Hu hu.... anh Duệ....”
Giọng của cô ta xen lẫn khóc nức nở, nghe đặc biệt uất ức.
Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277939/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.