Hạ An An sửng sốt, “Gì?”
Thẩm Chanh hiếm khí tốt tính khí lặp lại một lần, “Nói cô ngu xuẩn.”
Mặt Hạ An An đỏ lên, “Tôi chẳng qua chỉ hỏi một chút cô có bị rắn cắn bị thương hay không thôi, sao lại thành ngu xuẩn rồi? Thẩm Chanh, dùhai chúng ta từng có xích mích, cô cũng không cần phải nhục nhã tôi nhưvậy chứ!”
”Nhục nhã cô.” Khóe miệng Thẩm Chanh treo ý cười, nhưng không có mộtchút xíu nhiệt độ, “Muốn giết một người có thể có rất nhiều cách, tạisao cô cứ luôn thích dùng loại thủ đoạn thấp kém như vậy chứ.”
Trên mặt Hạ An An lần lượt thay đổi một trận xanh một trận đỏ, “Côđừng ở chỗ này nói hưu nói vượn, tôi giết người khi nào hả? Không cóchứng cớ cô đừng nên nói lung tung!”
Thẩm Chanh cười khẽ một tiếng, “Hạ độc, tai nạn xe cộ, cô cho rằng tôi không biết?”
Hạ An An sững sờ một chút, ngay sau đó liền khẩn trương lên, “Tôi,.... Tôi không biết cô đang nói cái gì!”
Thẩm Chanh nheo con ngươi khêu gợi người lại, ý cười bên môi thu lạivài phần, “Cô không biết tôi nói gì cũng không sao, nhưng cô rất nhanhsẽ biết, cái gì gọi là một cái giá lớn.”
Tay nắm túi xách đột nhiên căng thẳng, trên trán Hạ An An đã toát ramồ hôi lạnh, cô ta nhìn Thẩm Chanh, còn đang cố gắng chống đỡ thân thểđã bắt đầu như nhũn ra của mình, “Cô ít nói những lời này dọa tôi đi!Tôi cũng không có làm chuyện phạm pháp gì, sẽ trả một cái giá lớn gìchứ!”
Thẩm Chanh cũng không muốn tiếp tục nói tiếp với cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277938/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.