Đảo giữa hồ, địa phương đẹp nhất thành Giang.
Phong cảnh hợp lòng người, không khí tươi mát, hồ nước xanh biếc.
Một tòa giáo đường màu trắng đứng sừng sững ở trong đảo, chiếm diện tích mấy ngàn mét vuông.
Trước giáo đường là một cổng vòm dựng từ hoa hồng màu trắng, chỗ cổng vòm vào cửa bay hai bong bóng trái tim khổng lồ.
Cả hiện trường, kiến tạo ra một loại không khí rất tốt đẹp.
Diệp Tử quay đầu nhìn ngoài cửa sổ xe, có chút nghi hoặc, “Đến thànhGiang lâu như vậy, sao em chưa nghe nói qua trên đảo giữa hồ có giáođường chứ?”
Thẩm Chanh cười nhạt một tiếng, không nói gì.
Ngay cả cô là người sống ở thành Giang nhiều năm, cũng không biết nơi này có một tòa giáo đường, vậy sao Diệp Tử có thể nghe nói.
Lại cử hành hôn lễ ở chỗ này.... Như vậy, tòa giáo đường này rất có thể là Thi Vực cố ý sai người ta xây.
Xe vừa dừng hẳn, liền có vệ sĩ mặc một thân đồ đen tới đây, rất cungkính mời Thẩm Chanh và Diệp Tử xuống xe, sau đó đưa các cô vào phòngnghỉ.
Mà cũng cùng thời gian đó, trực thăng Thi Vực cũng bay đến đảo giữa hồ, đáp xuống một khoảng đất bằng phẳng trống trải.
Trực thăng của Thi Vực và Tần Cận hạ cánh, Tôn Nham và một đám vệ sĩ đi theo phía sau, cùng nhau đi về phía giáo đường.
Xuyên qua cổng vòm, đến cửa ra vào giáo đường.
Lúc này, trong giáo đường đã ngồi đầy khách mời, hối hả, tất cả đều là nhân vật lớn có mặt mũi.
Bọn họ trò chuyện với nhau, cùng nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277902/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.