Rầm rầm....
Một trận tiếng gầm rú vang lên, từ không trung bay tới một máy bay hành khách loại nhỏ.
Sau một phút, bầu trời bay đầy cánh hoa hồng, bay lả tả, hoa rơi rực rỡ.
Thời gian nắm chắc vừa vặn, rơi xuống trên người trai tài gái sắc.
”Oa!”
”Đẹp quá!”
Tất cả quần chúng vây xem đều ngẩng đầu lên nhìn về phía bầu trời, cánh hoa vẫn đang cuồn cuộn rơi xuống.
Một màn này, chỉ có trường hợp lớn trong phim ảnh mới thấy qua, không ngờ trong hiện thực cũng có thể gặp được một lần.
Cánh hoa hồng diễm lệ bay trên không trung, gió nhẹ xoáy lên, có bị gió thổi đi, có rơi xuống mặt đất và trên thân người.
Tất cả đều như mộng như ảo, lãng mạn đến cực điểm.
Thi Vực vò một cánh hoa rơi trên bờ vai Thẩm Chanh, trong đôi mắtthâm sâu tràn đầy yêu thương cưng chìu, “Thẩm Chanh Tử, nhớ kỹ hôm nay.”
”Ừ.” Cô đáp nhẹ một tiếng, “Muốn không nhớ kỹ cũng khó.”
Cuối cùng, cô vẫn cong khóe môi lên.
Chỉ là cười nhạt một tiếng, liền khiến cho người ta cảm thấy người còn đẹp hơn hoa,
Thi Vực tự mình mở cửa xe thay Thẩm Chanh, mới cúi người nhẹ nói ởbên tai cô: “Bảo bối, anh ở hiện trường hôn lễ chờ em, nhớ nghĩ đếnanh.”
Thẩm Chanh không để ý anh, trực tiếp khom người ngồi vào trong xe.
Diệp Tử cũng lên xe từ cửa xe bên kia, làm phù dâu, nhất định phải đi theo bên cạnh cô dâu mọi lúc.
Ngay vào lúc Thi Vực chuẩn bị đóng cửa xe thay Thẩm Chanh, cô đột nhiên đưa tay bắt lấy cà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277901/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.