Đợi đến sau khi mặt được lau sạch sẽ, Thi Vực xoay người áp Thẩm Chanh dưới thân thể, lại đùa giỡn một phen mới buông tha cô.
Anh vào phòng tắm tắm rửa, Thẩm Chanh đi xuống lầu ăn sáng.
Mới vừa uống vài ngụm cháo loãng, Thi Vực liền đi xuống từ trên lầu.
Anh ngồi vào bên cạnh cô, hai chân tùy ý xếp chồng, thuận tay sờ tìmhộp thuốc lá từ trên bàn, rút từ bên trong ra một điếu thuốc ngậm lênmiệng, đốt lên.
Vừa hút một hơi, Thẩm Chanh liền xoay đầu lại nhìn anh, “Ít hút lại một chút.”
Thi Vực không do dự liền bấm tắt điếu thuốc, sau đó ném cả điếu thuốc vào trong thùng rác, giương khóe môi lên, “Em không thích, anh sẽ không hút.”
”Ừ.”
”Nhanh ăn đi, ăn xong dẫn em đi tới một nơi.”
”Nơi nào?”
”Đi rồi thì em biết ngay thôi.”
....
Trên bọt biển mênh mông bát ngát, một du thuyền màu trắng sang trọng lao nhanh.
Du thuyền đẩy nước biển màu xanh ra, lưu lại một chuỗi bọt nước thậtdài, thỉnh thoảng có mấy con cá theo cuộn sóng cuồn cuộn nhảy ra khỏimặt biển.
Thẩm Chanh đứng ở đầu thuyền, nghiêng dựa vào lan can, bộ dạng lười nhác mang theo vài phần gợi cảm.
Mùi gió biển hơi mặn đập vào mặt, lướt qua mặt cô, vung mái tóc đen dài lên, đẹp không gì sánh nổi.
Giống như là bị cảnh đẹp trước mắt lây nhiễm, khóe môi của cô, từ đầu đến cuối luôn mang theo chút ý cười như có như không.
Đột nhiên, cô bị người ôm lấy từ phía sau, hơi thở chỉ thuộc về anh, trong nháy mắt bao vây cô lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277884/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.