Thẩm Chanh là bị thứ lửa nóng lại cứng rắn ở sau lưng cấn tỉnh.
Nghe nói, buổi sáng đàn ông sẽ.... cứng ngắc.
Hóa ra là sự thật.
Cô đỏ mặt, muốn tránh đi nơi nào đó của anh.
Mất thật lớn sức lực, cô mới chui ra từ trong ngực anh.
Quay đầu nhìn anh, thấy anh đang ngủ say, Thẩm Chanh cau mày.
Người đàn ông này, tối hôm qua hành hạ cô gần hai tiếng, làm hại cô suýt chút nữa đều hư thoát rồi.
Đứng ở bên giường, nhìn khuôn mặt rất tuấn mỹ kia, khóe môi nhuộm lên một nụ cười quỷ quyệt.
Cô nhẹ nhàng rón rén mở cửa phòng đi ra ngoài, tìm từ gian phòng bên cạnh một chút dụng cụ trang điểm, lại quay về phòng ngủ.
Thấy Thi Vực vẫn chưa có tỉnh, lúc này cô mới bò lên giường một lần nữa.
Lấy bút vẽ lông mày ra, vẽ thêm một đoạn ở trên mày kiếm của anh.
Vẽ gần xong, cô lại bút vẽ mắt ra, động tác dịu dàng vẽ ra một đường cong lên trên mí mắt của anh.
Một khuôn mặt vốn anh tuấn của anh, đột nhiên trở nên có chút yêu mị, khó diễn tả bằng lời quyến rũ.
Thẩm Chanh nửa nằm ở bên cạnh, dùng tay chống cằm nhìn mặt anh?
Người đàn ông này, thật sự là đẹp mắt đến làm cho cô đều có chút ghen ghét rồi.
Khó trách gặp nạn với phụ nữ nhiều như vậy, còn mơ tưởng bò lên giường của anh.
Hơn nữa, cô cũng bò rồi...
Nhìn một hồi lâu, cô mới hoàn hồn, cầm bút tiếp tục vẽ mắt cho anh.
Thi Vực đã sớm tỉnh rồi, chỉ là không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277883/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.