Diệp Tử chỉ nhìn anh ta một cái, liền không nói thêm gì nữa, cúi đầu, tiếp tục cắn ngón tay chơi đùa.
Thẩm Chanh vừa mới đi đến ngoài phòng bệnh, liền nghe được lời nóicủa Thẩm Minh, lập tức không nhịn được phát ra một tiếng cười nhạo.
Đã rơi xuống kết cục này, vậy mà còn tự cho là đúng như vậy.
Muốn người khác tiếp nhận sự thật?
A....
Người phải tiếp nhận sự thật hẳn là anh ta mới đúng!
Xem ra, anh ta vẫn chưa nắm rõ thế cục bây giờ.
Nói rõ mục đích đến với cảnh sát, cảnh sát kiểm tra đối chiếu sự thật thân phận của cô và Tần Cận, liền để bọn họ vào phòng bệnh.
Nhìn thấy Thẩm Chanh đi vào, sắc mặt Thẩm Minh càng trở nên ảm đạm, anh ta căm tức nhìn Thẩm Chanh, “Cô tới làm gì....”
Nhưng câu nói kế tiếp lại không có nói ra, bởi vì lúc này mới nhìn thấy, cùng đi với Thẩm Chanh, còn có Tần Cận.
Thẩm Minh là người làm ăn, cho nên bình thường thỉnh thoảng sẽ cótiếp xúc với nhân vật nổi tiếng ở thành Giang, vì đả thông quan hệ, anhta sẽ dùng tiền bố trí bữa tiệc, ván bài, mở tiệc chiêu đãi mời một vàingười có quyền thế.
Mà Tần Cận là nhà giàu số một thành Giang, ông trùm trang sức tiếngtăm lừng lẫy, Thẩm Minh không thể nào không quen biết, hơn nữa Tần Cậncòn từng là khách quý của anh ta.
”Cơn gió nào thổi Tần nhị thiếu tới vậy?”
Mặt mũi Thẩm Minh tràn đầy tươi cười, cùng với bộ dáng mặt mũi bừng bừng tức giận vào mấy giây trước, cứ tưởng như hai người.
Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277864/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.