Thẩm Chanh muốn nói, thân thể mềm mại dễ đẩy ngã này đúng thật là cô sao?
Thân thể mềm mại thì cô thừa nhận, nhưng dễ đẩy ngã thì.... quyết định phủ nhận nha!
Nửa đêm.
Thi Vực tỉnh lại, phát hiện Thẩm Chanh dựa vào ở trên bàn để laptop ngủ đến rất sâu, vì vậy ôm cô đến trên giường.
Thẩm Chanh ngủ rất sâu, không có bị hành động của anh đánh thức.
Đến khi Thi Vực ôm cô vào trong ngực, cô mới mơ hồ mơ hồ có phản ứng.
Cô mơ mơ màng màng động thân thể một chút, tựa đầu đụng đụng vào ngọn nguồn ấm áp, liền lại ngủ thiếp đi.
Một đêm này, hai người bình an vô sự.
Thẩm Chanh ngủ đến rất an ổn, vẫn luôn gối lên cánh tay Thi Vực, ngủ ở trong ngực của anh.
Sáng ngày hôm sau, cô vuốt vuốt mắt buồn ngủ nhập nhèm, ý định lật người tiếp tục ngủ, nhưng trở mình không được.
Cơn buồn ngủ lập tức tan biến, mở mắt ra.
Một khuôn mặt tuấn tú phóng đại gấp trăm lần đập vào mắt, cô có chút phát ngốc.
Hôm qua lúc trời tối, cô nghịch laptop mệt rồi, cho nên nằm sấp ở trên bàn để máy vi tính nằm ngủ luôn.
Sao ngủ ngủ lại ngủ đến trên giường rồi? Hơn nữa còn ngủ đến trong lòng người đàn ông này chứ?
Khụ! Không phải là mộng du đi!
Thấy Thi Vực còn ngủ, cô cũng không có ý định đánh thức anh, động tác nhẹ nhàng, muốn lấy cái tay lớn trên lưng ra.
Nhưng tay của cô mới vừa đụng phải anh, anh liền có phản ứng.
Một phát lật tay của cô lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1277783/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.