Nơi này giống phòng họ, rất tối, không có ánh đèn, hai cái đèn pin chiếu qua, theo thói quen, Kỷ Vô Hoan trước tiên nhìn trần nhà.
“Quả nhiên, chỗ này cũng có”.
Cậu đoán đúng, thi thể đứa bé bị chia thành 10 khối, trừ cái đầu trong tay nữ chủ nhân, các phòng còn lại bao gồm cả phòng Đỗ Toa đều có một khối.
Cho nên làm gì thì làm, muốn qua màn thì phải lấy được chìa khóa.
Nếu nhìn trang trí thì phòng Đỗ Toa cũng không khác gì, chỉ có thêm một cái bàn làm việc.
“Lâm Cương anh ra ngoài canh chừng, chú ý nữ chủ nhân bên kia”.
Lâm Cương gật đầu, bồn chồn đứng cạnh cửa nhìn chằm chằm phòng cách vách.
Kỷ Vô Hoan cùng Nhiếp Uyên sau khi tiến vào, lập tức bắt đầu tìm kiếm.
Nhiếp Uyên phụ trách các loại ngăn tủ trong phòng, Kỷ Vô Hoan đi thẳng đến bàn làm việc.
Trên bàn rất sạch sẽ, cậu mở ngăn kéo ra, tìm được một quyển nhật kí màu trắng gạo.
Bìa cứng, độ dày vừa phải, chỉ là bề ngoài hơi nhăn nhúm.
Họ không ở trong phòng quá lâu, sau khi xác nhận không còn đồ vật gì khác thì cầm sổ nhật kí rời khỏi, thi thể thì ban ngày quay lại tìm cũng được.
Về phòng, khóa cửa xong mới nhẹ nhõm thở một hơi.
Ba người ngồi quanh bàn trà, Kỷ Vô Hoan cầm đèn pin, chậm rãi lật mở quyển sổ.
Giống với bề ngoài, trang giấy bên trong cũng có dấu vết bị gấp vò, thoạt nhìn không được giữ gìn quá cẩn thận.
Trang đầu tiên viết.
“Ngày 5 tháng 2 năm 2016. Trời trong.
Thời tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gheo-oan-gia-trong-tro-choi-kinh-di/1074220/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.