Có người từng nói, tình cảm tuổi thanh xuân giống như cơn mưa mùa hạ, vội đến rồi cũng vội đi.
Ấy thế mà, cái rung động đầu đời của cậu hai Sơn với Dũng vẫn giữ nguyên vẹn sau hơn bốn năm sớm tối.
Vâng, bây giờ cậu hai Sơn đã biết cái gì gọi là rung động, cái gì gọi là yêu đương. Cậu đã qua nhiều năm đọc sách, không ngu ngơ đến nỗi không hiểu từng cách ám chỉ của anh Dũng, ví như vu vơ kể cậu nghe mối tình chia đào của một vị hoàng đế xứ Tàu, hay vài cái thú vui thầm kín thích nuôi đờn ông của một số hoàng đế, hoặc là cái thói thích xem đờn ông đóng “đào” của ông Khải Định… Cậu hai biết, anh Dũng đang cố ám chỉ rằng đờn ông cũng có thể yêu nhau đấy, nhưng ở cái thời đại này, ai dám công khai rằng tôi yêu đờn ông dù tôi không phải nữ, đến cả quan cả vua cũng chỉ dám len lén, thì cái rung động của cậu nào sẽ được người đời ưng thuận, thôi thì cứ như bây chừ, cậu với anh Dũng vẫn là anh em, là bạn bè, là tri kỷ, là gì cũng được miễn là cạnh nhau.
Nhưng thời gian nào có buông tha ai bao giờ. Cả cậu hai và anh Dũng cũng không còn là những chàng trai tuổi mười bảy, mà đã trở thành hai người đờn ông hai mươi hai tuổi, đã là người trưởng thành, chỉ còn cách cánh cửa nhà trường thêm vài đôi tháng rồi sẽ nói lời biệt ly, khép lại những trang sách và chuẩn bị hành trang cho quãng đường còn lại trong phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho/267997/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.