Kì thi tốt nghiệp cuối cùng cũng đã đến. Có thể chặn đường tiếp theo sẽ gian nan và khó khăn hơn đối với tôi. Nhưng kệ tôi phải cố gắng để đạt được thành tích thật tốt mà bà ngoại và cậu đã mong chờ. Ước mơ của tôi là sẽ làm một bác sĩ, để có thể chữa bệnh cho mọi người.
Ngày hôm nay, trường thi thì xa nên tôi phải dậy thật sớm ôn bài rồi còn ăn cơm và tới đó nữa. Lúc thi xong tôi ra khỏi phòng cười hí hửng, hôm nay tôi tự tin về bài thi của mình. Đang đạp xe đi về tới cổng làng, bỗng gặp anh Hưng. Thấy tôi anh ngoắc tay ý bảo tôi đừng lại.
_ Dương thi về rồi à, hôm nay làm bài thế nào hả em?.
_ Very good luôn anh ơi.
_ Em nói cái gì anh không hiểu, cái gì mà gút gút.
Tôi được phen cười nghiêng ngả. Tội nghiệp anh Hưng.
_ Dạ là em tự tin cảm thấy làm tốt đó anh.
_ Giỏi thế, vậy thì đậu chắc rồi còn gì nữa?.
_ Em cũng chưa biết. Hy vọng là sẽ không làm ngoại với cậu thất vọng.
_ Ừ thôi về đi kẻo nắng. Để anh kéo lưới cho hết có mớ cá ngon lắm tí anh đem qua thưởng cho.
_ Thôi anh để mà ăn đi. Anh cứ cho hoài nhà em không cho anh được gì cả ngại lắm.
_ Anh cho người anh thương là không có sao hết.
Tôi nghe mơ hồ câu nói ấy của anh như có một hàm ý khác. Tôi hỏi lại
_ Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-vay-de-cuoi/2488007/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.