Vừa đi ra khỏi cổng. Tôi tìm bóng dáng chú xe ôm, ở đây cũng có nhiều người chạy xe ôm lắm nhưng tôi lại nhìn quanh quan sát để tìm ông chú lần trước đã chở tôi đi. Đi với chú già rồi tôi lại cảm thấy yên tâm hơn so với những người trẻ kia.
Bỗng tôi vừa thấy chú ấy đừng xe trả khách ở ngoài kia liền chạy ra.
_ Chú ơi, chú chở con đi tới nhà hôm bữa nha.
_ Lại là cô à. Thế người nhà cô chưa xuất viện hay sao mà còn ở đây?.
_ Dạ chưa chú. Cậu của con vẫn như thế chưa tỉnh lại.
Ông chú biết mình đã hỏi câu hỏi không đúng lúc, thấy nét mặt tôi thoáng buồn, chú nói.
_ Xin lỗi cô gái nhé. Thôi được rồi. Cô lên xe đi tôi chở đi kẻo nắng.
_ Dạ.
Ngồi lên xe tôi suy nghĩ đến việc về nhà bà nội. Không biết bà đã nhận gì của anh ta rồi. Bỗng tôi nghĩ đến việc sẽ mua một chiếc điện thoại rẻ rẻ để còn tiện liên lạc với anh Hưng, rồi với chú Hùng để gặp ngoại. Tôi liền hỏi chú xe ôm chứ ở đây tôi cũng không rành tiệm điện thoại nằm ở đâu.
_ Chú ơi. Chú có biết gần đây có tiệm điện thoại nào không ạ?
_ Có chứ cô. Cô muốn mua điện thoại hả?
_ Dạ, cháu tính mua cái cục gạch rẻ tiền thôi. Để tiện nghe gọi cho người nhà đó chú.
_ À, vậy để lúc nào đi ngang tiệm đó thì tôi dừng cho cô vào mua nha.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-vay-de-cuoi/2487999/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.