Đoạn đường từ quán bar về, dòng người xe cộ cũng đã thưa dần. Duy Mạnh lái xe vun vút trên đường. Có lẽ càng về khuya tâm tư của anh ta lại càng nên nặng trĩu, lòng lại rối ren bởi vấn đề tình cảm của mình, đây có lẽ mới chính là con người thật của anh ta. Có lẽ anh đã sai khi vẫn cố tiếp tục đoạn tình cảm không đáng tiếp tục của mình và Ánh Hồng. Càng sai hơn nữa khi lại muốn lấy một người không liên quan để thay thế vào vị trí ấy. Anh ta càng nghĩ lại càng thấy mình thật tệ.
Sau một hồi cũng đã về đến chung cư, Duy Mạnh chạy xe xuống thẳng hầm rồi đậu xe ngay ngắn sau đó mới đi lên phòng mình. Đứng trước cửa phòng Duy Mạnh ấn tay lên để nhận diện dấu vân tay. Tiếng cửa kêu ” Cạch”. Mở cửa ra thì bên trong đã tối đen như mực. Anh ta nghĩ chắc tôi đã ngủ say rồi thế nên bước vào rất nhẹ nhàng. Cởi giày ra bỏ vào kệ gọn gàng rồi sau đó mới đi vào trong. Vì sợ ảnh hưởng đến tôi nên không bật đèn phòng lên mà chỉ bật mỗi chiếc đèn pin trên điện thoại để lấy ánh sáng. Duy Mạnh cứ rón rén đi, anh ta lẩm bẩm ” Riết rồi không biết đây là nhà mình hay là nhà cô ta ý nhỉ, tự nhiên rón rén không khác gì thằng ăn trộm, hài hước thật”
Một lúc sau tắm táp thay đồ xong xuôi thì cảm thấy hơi đói, Duy Mạnh đi đến phòng bếp kiếm gì ăn. Thế nhưng lựa chọn cuối cùng là tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-vay-de-cuoi/2487976/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.