Đám người kia nghe thấy tiếng nói từ phía sau thì dừng tay lại rồi quay lại và thấy Nhật Minh. Mà Thanh Thúy bây giờ sau vài giây đứng hình thì cũng lập tức thay đổi thái độ, cô ta giả vờ can ngăn.
_ Mấy đứa mày thôi đi, tao đã nói đừng có xả rác nữa rồi mà cứ lì lợm thế.
Cả mấy đứa kia không hiểu gì tự nhiên Thanh Thúy trở mặt. Nhất thời ai nấy nhìn nhau. Mà bên đây tôi với Minh Trang cũng phải hạn hán lời vì độ diễn xuất tài ba của ả.
Nhật Minh bước lên trước, cậu ta nói:
_ Mấy người không có việc gì làm đúng không, hết giờ rồi thì lo đi về đi. Đi vào đây để phá rối hay gì.
Cậu ta nhìn thấy nguyên một đống vỏ hướng dương ở dưới sàn thì quát giọng hỏi
_ Ai là người làm ra việc này?
Cả đám người kia nghe tiếng quát của Nhật Minh thì tất cả co rúm như con cún. Thanh Thúy liền lên tiếng.
_ Cái này… Nhật Minh à do mấy bạn này lỡ tay thôi, cậu đừng trách nhé.
_ Lỡ tay hay cố tình phá.
_ Cậu hiểu nhầm rồi. Mấy đứa này nó.. nó tính chỉ giỡn chút thôi.
Tôi nghe Thanh Thúy nói mà cay thật chứ, không nhịn được con em không dòng họ này nữa liền nói:
_ Sao thế lúc nãy còn nhào vào muốn ăn thịt người ta cơ mà, giờ nói giỡn là sao. Mấy người đừng tưởng ỷ đông thì muốn làm gì thì làm. Đụng ai thì tôi không biết còn mà cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-vay-de-cuoi/2487932/chuong-38.html