Người vừa ngất xỉu không ai khác là Ánh Hồng. Thân thể cô ta nằm nhoài ra đất, xung quanh bắt đầu ồn ào hoảng hốt. Người thì đến xem chuyện, người thì hô hoán kêu gọi ai đó giúp đưa cô ta đến phòng y tế công ty.
Đình Hạo vừa bước đi được một đoạn thì nghe ồn ào từ phía sau. Phản xạ tự nhiên khiến anh ta quay đầu lại nhưng đã không thấy Ánh Hồng đâu. Đình Hạo linh tính đã xảy ra chuyện không hay, vì lúc nãy sắc mặt Ánh Hồng vốn không bình thường. Anh ta vội vàng chạy sang đó tách đám đông sang hai bên rồi luồn vào trong. Nhìn Ánh Hồng đang nằm dưới đất mà Đình Hạo không khỏi lo lắng khuỵu chân xuống.
_ Ánh Hồng, em sao thế này?. Tỉnh lại tôi xem nào. Ánh Hồng…
Ánh Hồng mơ màng mở mắt ra. Nhìn thấy Đình Hạo trước mặt cô ấy nói yếu ớt.
_ Đình Hạo hãy nghe tôi đến xin lỗi họ đi. Đình Hạo con tôi…. Con của chúng….
Ánh Hồng vừa nói vừa đưa tay sờ lên bụng rồi sau đó ngất lịm đi. Đình Hạo chẳng biết Ánh Hồng nói gì nữa, con sao… con… không lẽ là cô ấy có thai nhưng mà với ai… phải của mình không hay của Duy Mạnh.
Đình Hạo chợt bừng tỉnh vì tiếng xì xào của mọi người kéo anh về thực tại. Thư ký của anh ta cũng vừa hay chạy xuống kịp thời thấy một màn trước mắt thì cậu thư ký cũng phát hoảng.
_ Sếp à, chị ấy bị sao vậy?.
_ Cậu mau chuẩn bị xe, nhanh lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-vay-de-cuoi/2487915/chuong-46.html