Sáng sớm hôm sau, ánh nắng tươi sáng.
Khi Văn Bân thức dậy, Chu Châu đã quét tước nhà cửa sạch sẽ gọn gàng, bữa sáng thơm ngào ngạt bày sẵn trên bàn.
Văn Bân bởi quen được Chu Châu chăm sóc, tuyệt không cảm thấy băn khoăn, chạy tới nhà tắm đánh răng rửa mặt xong, liền không chút ngại ngùng nhào vào bàn cơm ăn thủng nồi trôi dế.
Vừa gặm bánh mì, cậu vừa đứng trước gương thắt cà vạt của Chu Châu, nói: “Chu ca, phỏng vấn mấy giờ thế?”
“Chín giờ, còn một giờ nữa, cậu ăn từ từ.”
Văn Bân ăn xong bánh mì, một hơi uống cạn ly sữa, bấy giờ mới đứng dậy, lảo đảo vào trong phòng ngủ lấy tây trang đã được chuẩn bị sẵn ra thay.
Lần đầu tiên mặc tây trang, tuy Chu Châu mua cho bộ đồ này rất vừa người, nhưng Văn Bân vẫn cảm thấy mặc tây trang cực kì khó chịu, đặc biệt là cà-vạt, cứ như muốn bóp chết người ta ấy. Mặc quần áo này, mùa hè nực nội, toàn thân không khỏi đổ mồ hôi.
Đến lúc cùng Chu Châu ngồi ở hành lang, Văn Bân không khỏi căng thẳng nắm chặt tay thành hai đấm, đây chính là lần đầu tiên cậu tham gia phỏng vấn đó…
Tuy rằng vị trí phỏng vấn cũng được coi là thích hợp với chuyên ngành của mình, nhưng theo khe cửa nhìn thấy một loạt các giám khảo nét mặt nghiêm túc, hơn nữa cô nàng mới vừa tốt nghiệp bên cạnh đã khe khẽ run, Văn Bân trong lòng càng khẩn trương.
Chu Châu dường như cảm giác được cậu hồi hộp, nhẹ nhéo nhéo lòng bàn tay của cậu.
“Đừng sợ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-toi-mot-bat-chao/133274/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.