Cùng lúc tiếng súng đầu tiên vang dội, Vưu Minh Hứa quàng sợi dây thừng trói tay lên cổ tài xế, hắn ra sức giãy giụa. Vưu Minh Hứa tấn công bất ngờ, túm chặt cổ tay hắn, bẻ vặn khiến súng tuột khỏi tay, Vưu Minh Hứa nhấc đầu hắn đập mạnh vào cửa xe, hắn ngất xỉu. Cô cầm súng, Hình Diễm Quân nhìn hắn, mặt trắng bệch.
Vưu Minh Hứa dùng dao cắt phăng sợi dây thừng trói tay anh ta, nói: “Cúi xuống, ở im đây đừng động, đợi cảnh sát đến.”
Hình Diễm Quân hoang mang gật đầu, nhìn cô mở cửa nhảy xuống xe.
Bên ngoài đã là một chiến trường hỗn loạn.
Đám tội phạm buôn bán ma tuy đã gục ngã phân nửa, số còn lại đều tìm nơi ẩn nấp, giương súng đánh trả. Phụ trách vụ giao dịch cỡ lớn thế này toàn bộ đều là những kẻ hung tàn nhất trong đám hung tàn, tên nào tên nấy không hề thua kém binh đặc chủng. Cục diện nhất thời rơi vào tình trạng giằng co không dứt.
Vưu Minh Hứa nấp sau một chiếc xe, ngẩng đầu nhìn ra xa, trong rừng cũng có không ít cảnh sát bị trúng đạn khiến tim cô lạnh toát. Cô nín thở, tập trung cao độ, vị trí của cô vừa hay nằm ngay sau nhóm tội phạm, khoảng cách lại gần, cô bắt đầu ngắm chuẩn, bắt từng phát một.
Sau mấy tiếng súng, đám người đó cũng phát hiện điều bất thường, vài họng súng nhắm vào Vưu Minh Hứa. Cô lập tức nấp trở về, thầm nghĩ, Cảnh Bình, cả đời em chỉ có lần này là đâm dao sau lưng nhân lúc đối phương hoảng loạn, anh mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-toi-co-toi/877850/quyen-5-chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.