Người này rõ ràng còn lớn hơn cô ba, bốn tuổi, nhưng ăn mặc như thế đi trên đường lại không có ai chê cười châm chọc. Có lẽ bọn họ chỉ xem anh như một chàng trai trẻ tuổi ngang bướng, thích ăn mặc theo trào lưu mà thôi.
Vưu Minh Hứa không khỏi mỉm cười.
Cô đã thay bộ cảnh phục thành chiếc áo T-shirt trắng đơn giản cùng chiếc quần lửng lộ mắt cá chân. Mái tóc xõa tung trên bờ vai, trên cơ thể có mùi mồ hôi đặc thù của nữ cảnh sát đan xen cùng làn gió lướt qua chóp mũi Ân Phùng. Thường ngày, dáng vẻ cô lạnh lùng, hiện tại nở nụ cười, nét xinh đẹp vốn có mới được giải phóng triệt để. Đôi mắt phượng dài, môi hồng khẽ hé, cả khuôn mặt như lấp lánh ánh quang sinh động mà êm dịu.
Ân Phùng không biết vì sao bản thân quan sát cô tỉ mỉ như thế. Thực chất mọi thứ đều rất tĩnh lặng, sau đó anh liền cảm thấy một dòng máu nóng đang chảy về lồng ngực. Anh thậm chí còn cảm nhận được cả nhịp tim đang đập ‘thình thịch thình thịch’ một cách điên cuồng. Dường như kể từ lần đầu tiên gặp mặt, Vưu Minh Hứa đã luôn khiến anh nảy sinh cảm giác như vậy, song cảm giác ấy rất thầm lặng, rất đặc biệt.
Anh ngại ngùng nhìn khuôn mặt cô, da mặt nóng bừng như đang làm chuyện gì đáng xấu hổ. Thế nên anh nghiêng đầu nhìn sang đám trẻ con đang nô đùa rộn rã trên thảm cỏ.
Cõi lòng Ân Phùng đột nhiên vụt lên một khát vọng mãnh liệt mà rõ ràng. Khát vọng ấy khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-toi-co-toi/877651/quyen-2-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.