“Tôi cũng đang đợi một người nào đó xuất hiện.”
Vưu Minh Hứa nói dứt câu, Cố Thiên Thành ngắm nhìn đôi môi đỏ mọng trên khuôn mặt trắng mịn của cô, trong lòng anh bỗng có nỗi xúc động mãnh liệt muốn hôn đôi môi ấy. Không, không phải hôn, mà là cắn nuốt, vuốt ve xen lẫn dục vọng của người đàn ông. Buông thả bản thân cùng người con gái xa lạ trong buổi đêm trên thảo nguyên hoang vắng. Ý nghĩ ấy khiến Cố Thiên Thành rạo rực không yên, anh hút thêm một hơi thuốc, cổ họng càng khô khốc.
Anh học theo cô dập tắt đầu lọc trên nền đất, giống như đang gắng sức chôn vùi thứ gì. Cánh tay anh trống lên khe đất trống nhỏ hẹp giữa hai túp lều, đổ người đến trước mặt cô, hỏi: “Ban nãy cô nói đang đợi ai?”
Giọng nói của anh bỗng trầm thấp, hơi chút lơ đãng, đôi mắt rủ xuống nhìn nơi nào đó trên khuôn mặt cô. Anh như có thêm mấy phần cảm giác xâm lược ngả ngớn.
Khuôn mặt Vưu Minh Hứa chỉ cách anh không quá hai mươi centimet. Trong ánh sáng tờ mờ, anh nhìn cô từ trên cao, cô nhìn chằm chằm vào đôi mắt đen trong veo của anh như muốn tìm kiếm thứ gì tận nơi sâu thẳm của đôi mắt ấy.
“Tôi nói…” Khóe môi cô cong lên, cặp mắt chứa ý cười tinh nghịch, “Nên đi ngủ thôi.” Cố Thiên Thành định giữ lấy cô nhưng không kịp. Vưu Minh Hứa kéo ‘xoạt’ móc khóa cửa lều.
Trong lều tối đen, Cố Thiên Thành chỉ nhìn thấy bóng cô lờ mờ động đậy trong đó, dường như đang cởi áo rồi nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-toi-co-toi/877622/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.