“Mình…mình chỉ là…chỉ là đột nhiên…” Roland nắm chặt giấy lau, ngập ngừng nói.
“Đột nhiên sợ, đúng không?” Khóe môi Nông Nông giương nhẹ, giúp cô nói tiếp.
“Sợ gì?” Uy Uy sững sờ , gương mặt mờ mịt.
Bạch Vân không nói nhiều, im lặng nghe, lại rút tờ giấy lau cho Roland, nhẹ giọng thay cô trả lời: “Sợ mất đi tự do thôi. Kết hôn, là sẽ không còn một mình, không giống như quá khứ luôn làm theo ý mình, mặc kệ là cái gì cũng phải suy tính đến một người khác. Người ta nói con gái gả ra ngoài như bát nước đổ đi, những lời này không phải là không có đạo lí, mặc dù mình vẫn là mình, nhưng là đổi một hoàn cảnh mới, có thân phận mới, những việc giống như lúc trước cũng sẽ thay đổi vô cùng.”
Bạch Vân cười cười: “Cậu sợ gả đi liền không còn là chính mình nữa?”
Roland hít hít lỗ mũi, đỏ mặt ngại ngùng, gật đầu một cái.
Nông Nông thấy thế bật cười: “Điều này cậu yên tâm đi, nhìn mình nè, kết hôn hơn một năm, còn không phải vẫn là dáng vẻ như vậy sao.”
“Mình biết rõ, nhưng biết thì biết, tâm tình trong thời gian ngắn vẫn không điều chỉnh được.” Roland lầu bầu: “Huống chi chồng cậu rất thương cậu nha.”
“Có ý gì, chồng cậu không thương cậu sao?” Nông Nông buồn cười hỏi.
Cô cắn đôi môi đỏ mọng oán trách: “Không giống nhau, tính tình hai người bọn họ kém nhau nhiều như vậy, A Long phiền chết rồi, rất nhiều lời nói cũng không nói ra miệng…”
Nghe đến đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-toi-bay-gio-tuy-em/2236816/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.