"Ai, nha, đây là như thế nào? Sữa bò không đủ ngọt hay sao?" Dì Lưu vào cửa, liền nhìn một bàn sữa màu trắng, sữa văng khắp nơi.
Trương Lam đờ đẫn lấy lại tinh thần, cô cầm lấy điện thoại di động, đỏ mặt, ánh mắt lóe lóe: "Dì Lưu, do cháu không cẩn thận."
"Không có việc gì, đứng lên đi, ăn không ngon thì nói với dì, dì làm cái khác cho cháu." Bà kéo Trương Lam kéo lên, lại thấy cô như đang chơi, lấy khăn giấy trên bàn, giúp cô lau tay, lại muốn giúp cô lau điện thoại di động, Trương Lam thấy khăn sắp lau tới, khoát tay nói: "Cháu không sao, điện thoại di động để cháu lau, còn ở trên bàn phiền dì Lưu giúp cháu."
" Nha đầu ngốc, cái này có là gì, ngồi xuống đi, chờ môt chút dì đưa phần bữa ăn sáng tới!" Dì Thẩm thu tay, mỉm cười, xoay người sửa sang lại bừa bãi trên bàn.
Trương Lam ngồi ở mép giường, nắm điện thoại di động.
Một lát sau, gửi một tin nhắn ngắn cho Tiết Nhượng.
【 Cậu tối qua nghe lén bao lâu? 】
Rất nhanh, đầu bên kia đáp lại.
【 Một tiếng đồng hồ đi, chậc. 】
Trương Lam nghiến răng nghiến lợi.
【 Không biết xấu hổ! 】
Tiết Nhượng: 【 Kéo tôi từ trong danh sách đen ra. 】
Trương Lam: 【 Không kéo, cậu bắt nạt tớ, cậu kéo tớ vào danh sách đen một lần, tớ kéo cậu một lần, rất công bằng. 】
Tiết Nhượng: 【 Được, không kéo, vậy tôi sẽ đem đoạn ghi âm này phát trong vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-to-muon-bai-tap-chep-voi/3009859/chuong-19-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.