Cả lớp im lặng hai, nhất thời có bạn học cười lên: "Ha ha ha Trương Lam, sao cậu lại dễ thương như vậy chứ!"
" Ai nha tiểu tỷ tỷ thật khả ái, muốn ôm ôm."
Chung Miêu Miêu ngồi phía trước, cười lạnh: "Chỉ mới đạt tiêu chuẩn, còn đắc ý như vậy."
Tiết Nhượng ở sau, đỡ đầu, hời hợt nói: "Chung Miêu Miêu, cậu lần này tụt xuống tám hạng, trực tiếp ở ngoài top một trăm..."
"Cậu!" Chung Miêu Miêu tức giận quay đầu.
"Ừ?" Tiết Nhượng lười biếng hỏi ngược lại.
"Cậu..." Cô ta chỉ có thể xoay người trở về.
Sau đó cô giáo Tiếng Anh mang bài thi vào, mặc dù không có khen ngợi Trương Lam, nhưng cũng không phê bình, đến khi nói đến một câu hỏi, nói: "Bạn học Trương Lam, ngay cả câu hỏi khó như thế em cũng làm đúng, tại sao câu khác lại sai?"
Trương Lam cúi đầu cười trộm, lấy tay đụng Tiết Nhượng.
Tiết Nhượng xoa mi tâm, hỏi: "Cậu có hiểu hay không?"
" Không hiểu." Trương Lam đáp.
" Không hiểu liền hỏi."
" Nga."
Trương Lam lần này lại ngẩn người.
Thành tích lần này thật tốt, vừa tan học điều đầu tiên Trương Lam làm là chạy về nhà, Trương Trọng Cảnh cùng Trì Bình đều rất bận rộn, Trương Lam đã ba ngày không thấy họ.
Hôm nay trở về, cô nghĩ xem có hay không gặp.
Ở trong xe, chú Trần cùng cô nói chuyện: "Hôm nay ông chủ cùng bà chủ có một bữa tiệc từ thiện, không thể cùng cháu gặp mặt, bọn họ sẽ trở về sớm thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-to-muon-bai-tap-chep-voi/3009835/chuong-10-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.