Sân bay quốc tế Narita (NRT) - Nhật Bản 
Sau khoảng 8h20 phút ngồi trên máy bay, cuối cùng Vũ Thiên Băng cùng Phùng Minh Khang cũng có thể đặt chân xuống đất liền, hít thở không khí của đất nước mặt trời mọc này với một tâm trạng vui vẻ, thoải mái, chứ không như lần trước, chỉ một màu u buồn. 
Tháng 6 là thời điểm nước Nhật bắt đầu bước vào mùa hè với phong cảnh thiên nhiên cực kỳ tươi đẹp. Những hàng cây xanh tươi cùng muôn vàn loài hoa đua nhau khoe sắc đưa đến bức tranh đầy sắc màu và vô cùng ấn tượng. Tuy vậy thời tiết vào hè thì có phần khá oi bức… 
Vũ Thiên Băng vừa ra khỏi sân bay, liền cởi phăng chiếc áo khoác dày cộm của mình, nhanh chóng ném nó vào xe, miệng không ngừng lầm bầm… 
“Tháng này hoa nở đẹp thiệt đấy, nhưng với cái thời tiết này, có lẽ em lại bỏ lỡ cơ hội ngắm hoa năm nay rồi. Giờ chỉ muốn về nhà, chui vào phòng mở điều hòa lên, trời ơi nghĩ thôi đã sướng cả người rồi.” 
Phùng Minh Khang không nhanh, không chậm, vẫn đều tay đưa hành lí của cả hai vào một chiếc xe 6 chỗ được đậu trước cửa sân bay ngay khi họ vừa bước ra. 
“Có năm nào em đi ngắm hoa đâu. Bỏ thêm năm nay thì cũng vậy thôi.” Nghe anh nhắc, cô khẽ nhún vai nhăn mặt. Mở cửa sau và yên vị. 
“Vì..... thời tiết chứ đâu phải do em.” 
Anh cất hành lí xong xuôi đóng cốp lại đầu lắc nhẹ: “Vụng chèo khéo chống.” 
Chiếc xe lăn bánh, đưa họ rời khỏi sân bay, tiến thẳng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ta-se-cho-em/1800690/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.