Tại nhà của Vĩnh Đăng. 
_Anh nói là có chuyện quan trọng muốn nói với em. Sao lại đưa em về nhà anh làm gì vậy? Từ Hy tròn xoe mắt đưa bộ mặt ngây thơ nhìn Vĩnh Đăng. 
_Đã là chuyện quan trọng thì phải nói trong nhà chứ không thì người ngoài nghe được sao? Em cứ vào nhà đi rồi anh nói cho nghe. Vĩnh Đăng nói rồi vội vàng cúi xuống tháo bỏ đôi dép trong chân Từ Hy ra. 
_Khoan, cái này em làm được. Nói rồi Từ Hy tự bỏ dép và theo Vĩnh Đăng vào trong nhà. Bên trong Minh Kỳ đã ngồi trên sofa như chờ sẵn. 
_Em ngồi đó đi. Nói rồi Vĩnh Đăng vào nhà bếp lấy cốc nước rồi đi ra đưa cho Từ Hy. 
_Hai anh định nói chuyện gì với em vậy? Sao nhìn mặt hai người...... Sao vậy có gì cứ nói đi em nghe đây. Từ Hy nhìn Minh Kỳ và Vĩnh Đăng, nhưng trong hai người lại chẳng ai nói năng gì cả. 
_Nè hai người đùa với em đó hả gọi em đến rồi bắt em nhìn hai người như vậy hả? Em không rảnh nhé. Từ Hy đợi lâu nên bực mình quát. Thấy vậy Minh Kỳ nói luôn. 
_Hy, em có nghĩ rằng Thiên Băng còn sống không? Câu hỏi của Kỳ khiến Từ Hy hơi đơ người mặc dù trước đó đã được cảnh báo. 
_Sao.......sao có thể như vậy ạ. Hahaha..... không thể đâu. Từ Hy cười haha khiến Minh Kỳ và Vĩnh Đăng ngạc nhiên. 
_Em sao vậy? Không lẽ em không muốn Thiên Băng sống lại ư? Vĩnh Đăng liền hỏi Từ Hy. 
_Không.....emm........ ý em là em cũng muốn nó thật sự sống và trở về, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ta-se-cho-em/1800684/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.