Trong một căn nhà nhỏ ở ngoại thành. 
_Vậy giờ mày quyết định sống ở đây luôn hả Băng? À không Vũ à cái gì Nam Nam ấy nhỉ? 
_Ngân Nam. 
_À ờ. Mà tao vẫn không hiểu cho lắm. Tao thấy theo như lời mày kể về ông Khang thì mày nên về ở tạm nhà ổng cho rồi. Mày ở chi cái nơi xa xôi hẻo lánh này? Còn nữa sao tự nhiên lại đi đổi tên ba má đặt cho vậy? Từ Hy nằm trên giường ôm bịch snack nói. 
_Em làm vậy là có lí do riêng của em. Nam Vũ vừa đánh trên mộc nhân vừa nói. 
_Nói. Từ Hy ngồi dậy mắt nhìn Nam Vũ chăm chú, lúc này Nam Vũ dừng tay lại, với lấy chiếc khăn lau mồ hôi vớ lấy chai nước tu một ngụm nói. 
_Hy thật sự muốn biết? 
_Chứ mày nghĩ theo tính cách của chị mày thì sao? Từ Hy nhìn Nam Vũ cười, Nam Vũ hiểu ý liền lắc đầu. 
_Được rồi em thua Hy. Đúng là không có gì em có thể dấu chị. 
_Đừng nói vậy, chẳng phải mày biệt tăm 3 năm trời không liên lạc gì với tao hay sao? Câu nói trên mày nên rút lại đi nó đã không còn đúng vào cái ngày mày bỏ đi rồi. Từ Hy bỗng chốc trên gương mặt có phần tức giận nói nhưng không nhìn Nam Vũ, mắt có vẻ ngấn lệ. 
_Thôi mà, em biết là em sai rồi. Chẳng phải khi trở về người mà em gặp đầu tiên là Hy sao? Nam Vũ ngồi bên giường dỗ chị. 
_Có thật là gặp tao đầu tiên? 
_À... thì.... nhưng mà hiện tại chỉ có Hỷ và ba mẹ cùng chị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ta-se-cho-em/1800683/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.