Sáng sớm tinh mơ, mỗi người trong nhà đang mơ một giấc mộng đẹp khác nhau thì có một âm thanh chói tai vang lên.
_A. Anh đồ biến thái, sao anh lại dám ngủ trên giường của em? Từ Hy thức giấc giật mình khi thấy người bên cạnh mình không phải con gấu nhỏ mà chính là Trương Vĩnh Đăng, vì vậy tiện tay cô cho Đăng ăn một cái bạt tai và một sút lết gầm giường.
_Ui da. Em muốn ám sát anh hay sao vậy vợ yêu? Anh cũng chỉ là nằm kế bên em ngủ thôi chứ có làm gì em đâu mà em kêu anh biến thái chứ. Cả đêm hôm qua là anh đã mệt lắm rồi đấy, vậy cho nên anh sẽ ngủ thêm một chút nữa. Đăng lồm cồm bò dậy leo lên giường trùm chăn ngủ tiếp.
_Mệt............. ai làm gì anh mà anh mệt? Hy bỗng đỏ mặt hỏi lại Đăng, tay thì lấy gối che ngực. Đăng chưa kịp trả lời thì cánh cửa phòng khẽ mở.
_Hy, Hy bị sao vậy? Có chuyện gì? Băng ngủ phòng kế bên vừa nghe tiếng Hy hét liền như bay lao đến phòng Đăng.
_Sao anh Đăng lại ở đây? Hy chau mày nhìn Băng đang đứng phía sau còn có Kỳ.
_À........ chuyện này..... Băng ấp úng.
_Tối qua anh gặp ác mộng, không an tâm khi ngủ bên cái thằng trời đánh đó nên mới nhờ Băng qua ngủ với anh một hôm, vì vậy nó mới ngủ với em. Nó........... không làm gì em đó chứ? Kỳ đa nghi nhìn Đăng hỏi.
_Này thằng kia, mày có ý gì? Tao là tao trong sáng, tao chẳng làm gì hết. Câu đó tao phải hỏi mày đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ta-se-cho-em/1800674/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.