Từ hôm đó, Thiên Âm cứ mỗi chiều lại đến Phượng Các cùng Tuệ Vũ ăn chiều rồi ở qua đêm tại Phượng Các luôn chứ không về Nguyệt Ly của Lý Mễ Nhiên. Điều này khiến Mễ Nhiên vô cùng tức giận. Một tháng đầu, Thiên Âm chỉ ghé tới Phượng Các ăn chiều xong về, nhưng càng về sau, hắn lại càng ở Phượng Các lâu hơn, có hôm thì ở luôn cả ngày trong Phượng Các.
Ở tại Nguyệt Ly của mình, Mễ Nhiên tức giận ném bỏ toàn bộ mọi thứ mà nàng ta thấy ngán đường đi, rồi đùng đùng tức giận với hạ nhân, đập phá đồ đạc.
_Trịnh Tuệ Vũ, ngươi dám dụ dỗ vương gia của ta sao? Hahaha, thù này không trả ta quyết mang họ của ngươi. Ánh mắt thâm độc trong đêm tối nhìn về phía Phượng Các của Tuệ Vũ miệng thì đay nghiến đủ điều.
Phượng Các.
Ban đầu, Tuệ Vũ vẫn luôn giữ khoảng cách với Thiên Âm, vì nàng sợ hắn lại dở trò gì trừng phạt nàng thì sao? Nhưng rồi dần dần khoảng cách ấy cũng được phá vỡ bởi sự gần gũi, thân thiết của Thiên Âm đối với nàng rất thật, thứ mà bấy lâu nay nàng luôn mong ước có. Phần Thiên Âm, hắn từ khi nghe được tiếng hát của Tuệ Vũ, trong đầu không ngừng nhớ đến hình ảnh phiêu dật như tiên nữ của nàng, điều này làm hắn tự thấy có lỗi và muốn bù đắp lại cho nàng. Khi bên nàng, hắn cảm thấy ấm áp vô cùng, một cỗ cảm xúc kì lạ dâng trào khiến tâm trí lúc nào cũng nhớ về nàng.
Thiên Âm đã không còn có cảm giác chán ghét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ta-se-cho-em/1800673/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.