Lâm Bùi vuốt vuốt tờ giấy màu hồng, chữ viết rất xấu, xiêu xiêu vẹo vẹo hình thù kỳ quái, người bình thường cũng không viết ra được kiểu chữ kỳ quái như thế này.
Cậu cẩn thận nhìn đi nhìn lại nhiều lần, mới nhìn ra được dòng chữ viết bên trên:
Người vô danh, người yêu cậu tha thiết.
Chữ viết thành cái dạng này, quỷ mới đọc được?
Trong lòng Lâm Bùi phức tạp.
Một bên, có người thầm mến cậu đương nhiên rất vui, dù sao thì đây cũng là một cách thể hiện sức hút của bản thân. Nhưng một bên khác, nhìn người thầm mến cậu có vẻ trình độ văn hoá không tốt lắm.
Ông cha ta đã nói 'Gặp chữ như gặp người' vẫn rất có đạo lý. Nhìn chữ như này, cậu có thể tưởng tượng ra một người đàn ông cơ bắp nặng 90kg viết tờ giấy này, viết xong đặt tay lên cơ ngực mình, gật đầu tự tin...
... Dừng lại nào!!!
Lâm Bùi luyện đàn rất chăm chú, cố gắng đến bây giờ đã đói lắm rồi, trong lòng thầm cảm ơn, nhân tiện nói một câu Amen, sau đó nhanh chóng nhét bánh mì vào bụng.
Bánh mì táo đỏ ở căng tin thật là ngon.
Bột mì đánh với trứng gà, được nướng bông mềm lên, ở giữa có một quả táo đỏ được phủ một lớp siro, hương vị thực sự rất tuyệt vời.
Đồ ngọt đã giúp cậu hồi phục lại tinh thần.
Lúc này, Chris gửi tới một tin nhắn ngắn, nói gần đây cha cậu ấy thuê gia sư, cậu ấy bị ép tự học ở nhà buổi tối.
Lâm Bùi cười cười, cầm điện thoại chụp bức ảnh phòng học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ta-ngui-mot-chut-tin-tuc-to/426659/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.