"Ào ào..."
Dòng nước từ vòi chảy mạnh, lướt qua bàn tay gầy gò, trôi xuống lỗ thoát nước.
Lâm Bùi nâng bàn tay ướt át, từ từ che kín mặt, giọt nước đọng trên mi mắt, mũi và gò má của cậu lạnh như băng, mang theo một luồng không khí ẩm ướt và lạnh lẽo.
Cậu chầm chậm ngẩng đầu, trong gương hiện ra một gương mặt tái nhợt.
Đôi mắt hơi tròn, sống mũi tinh xảo, xương quai hàm mỏng, gương mặt chỉ to bằng lòng bàn tay, chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể nhận ra.
Hoa Dodder ( Thố tia hoa)
Lâm Thừa Hiên cũng hay nói cậu như vậy.
Ngay từ khi còn nhỏ, cậu đã biết mình sinh không đúng thời điểm, lúc cậu sinh ra chính là thời điểm tệ nhất để đến với thế giới này.
Mẹ của cậu - Thịnh Minh Ngọc là một Omega yếu đuối, lúc trước gả cho Lâm Thừa Hiên, một là vì hai người có 60% độ xứng đôi, vừa đủ đạt tiêu chuẩn; hai là Thịnh gia chỉ có một đứa con gái, thân thể lại không tốt, Thịnh lão gia chỉ có thể tìm con rể, chuyển giao sản nghiệp của mình cho hắn quản lý.
Cuộc hôn nhân của Lâm Thừa Hiên và Thịnh Minh Ngọc về bản chất cũng giống như cậu và Tống Tuần, đều là để phục vụ nhu cầu của mình mà thôi.
Điểm khác biệt chính là, trước khi Lâm Thừa Hiên cưới đã tính toán xong hết mọi việc. Thời gian mẹ cậu mang thai luôn có 3 bác sĩ thay phiên nhau trực ban, 24/7 ở tại Lâm gia chăm sóc, mục đích là để Lâm phu nhân có thể thuận lợi sinh con.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ta-ngui-mot-chut-tin-tuc-to/426658/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.