Trong phòng ngủ.
Diệp An lồng tiếng xong hai câu cuối cùng, lấy cái ly lên uống một hớp nước, không nhịn được cà khịa: " Đây đều là viết lời thoại cẩu huyết gì vậy?"
Cô giữ lấy tai nghe, ấn nghe lại đoạn ghi âm, vừa định nghe xem có vấn đề gì không, cửa đột nhiên bị người khác đẩy ra.
Động tĩnh có chút lớn, Diệp An nghe tiếng quay đầu lại, liền nhìn thấy Tạ Sóc đứng ngoài cửa, sắc mặt tái xanh, khí thế có mấy phần đi bắt gian.
Trong tai nghe, đang phát ra lời thoại mà cô vừa lồng tiếng hồi nãy.......
"Đứa con trong bụng em không phải là của anh, không có quan hệ gì với anh cả, anh đừng đến tìm em nữa!"
Diệp An: "......."
Chua như vậy
Không khí đông cứng lại vài giây.
Diệp An hóa đá nhìn gương mặt xanh mét của người đàn ông trước mắt,cảm giác trên đầu có sấm sét xoẹt qua, làm nội tâm cô đổ rầm rầm.
Cô khó khăn mở miệng.......
" Các anh.......nói chuyện xong rồi?"
.......
Trong phòng yên tĩnh đến lỗi có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Tạ Sóc không nói tiếng nào đứng ở đó, thần sắc tối tăm, toàn thân tỏa ra hơi thở lạnh lẽo, giống như thật sự đội nón xanh trên đầu.
Gần nửa ngày, Diệp An mới từ trong sự ngượng ngùng to lớn đó chầm chậm đi qua, da đầu tê cứng giải thích: " Em đang lồng tiếng, vừa nãy là do lời thoại trong kịch bản......."
Tạ Sóc không có biểu tình gì cả, đen mặt đứng một lúc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-phep-em-kieu-ngao/2548541/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.