Trần Hi không biết bị Doãn Triệt giằng co bao lâu, nhưng khi cô mở mắt thìtrời đã sáng rồi. Tay cô cũng đã được cởi trói, trên cổ tay bầm những vết xanhtím do Doãn Triệt hung hăng quá mức. Eo cô giống như bị đứt lìa, hơi nhúc nhíchmột cái đã cảm thấy đau đớn.
Trần Hi đảo mắt một vòng quanh gian phòng, vị trí bây giờ là phòng khách,đoán chừng tối qua chiếc giường trong phòng ngủ không thể dùng để ngủ được nữarồi. Bên cạnh mặc dù không có người nhưng vẫn còn chút hơi ấm, chứng tỏ DoãnTriệt vừa đi không lâu.
Trần Hi thử từ trên giường bò dậy, toàn thân bủn rủn vì mệt mỏi, trong lòngcô thầm mắng hành động khốn kiếp của Doãn Triệt.
“Sao không ngủ thêm một chút, giờ này đã dậy rồi?” Doãn Triệt mang điểm tâmđi vào, trái với Trần Hi vô cùng mệt mỏi, nhìn anh tinh thần lại rất sảng khoái.Tóc vẫn còn chưa lau khô, nửa người trên để trần, trên hông chỉ quấn một chiếckhăn tắm, từng giọt nước từ trên tóc nhỏ dọc theo cơ thể.
Món ăn của Doãn Triệt rất đơn giản, chỉ là hai hộp sữa tươi, mấy cái bánhbao, còn có vài miếng chân giò hun khói, chính là từ trong tủ lạnh lấy ra.
Doãn Triệt đi tới bên cạnh Trần Hi ngồi xuống, đem đĩa thức ăn đặt trên tủđầu giường, ôm cô ngồi trên đùi mình, trên người Trần Hi không một mảnh vải, độtnhiên lộ ra trong không khí, cảm thấy có chút lạnh lẽo.
“Tối hôm qua thoải mái sao?” Doãn Triệt vùi đầu liếm giữa gáy Trần Hi, tayanh bắt đầu di chuyển xuống dưới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-noi-xu-voi-toi/2503202/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.