“Cho nên, lão gia hỏa kia không có việc gì?” Khương Sâm cầm tách trà lên uốngmột ngụm.
Trần Hi nhún nhún vai, dùng ngôn ngữ cơ thể trả lời câu hỏi của anh.
“Lẽ ra tôi phải nên sớm đoán ra không phải sao?” Khương Sâm nhìn Trần Hi, caymàu, một hớp uống cạn trà trong tách, từ trên ghế sofa đứng lên, cầm âu phục bêncạnh, xoay người đi ra khỏi nhà Doãn Triệt.
Doãn Triệt sửng sốt một chút, anh không nghĩ tới chuyện cứ như vậy là giảiquyết xong, cũng không nghĩ Khương Sâm cứ như vậy mà bỏ đi.
Chỉ là bóng lưng Khương Sâm xem ra có chút thê lương không thể nói nênlời.
“Cậu nhỏ sao thế nhỉ, anh chưa từng thấy qua bộ dạng của cậu như vậy?” DoãnTriệt nhìn về phía Trần Hi, anh thật có chút không hiểu.
“Anh ta làm rất nhiều chuyện, trong lúc bất chợt phát hiện, thì ra tất cảnhững gì mình đang làm chỉ là công dã tràng, đổi thành người khác cũng không aicó thể chịu đựng dễ dàng, hơn nữa anh ta còn là người tự luyến như vậy.” Trần Hinhìn Doãn Triệt, cười với anh một tiếng.
“Bây giờ anh nói xem, tối hôm nay lúc ăn cơm anh đã hứa hẹn điều gì, nếukhông em liền đi hỏi Khương Sâm, anh cũng biết, anh ta bây giờ đang cảm thấy mấtmát mà hiện tại em vì đạt được mục đích có thể làm ra rất nhiều chuyện mà anh sẽkhông thể nghĩ tới được.”
Doãn Triệt nhìn về phía Trần Hi, da mặt căng ra, bắt đầu giải thích mọichuyện.
@@@@
Bên ngoài bóng đêm bao trùm, thời tiết có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-noi-xu-voi-toi/2503199/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.