Đối với Doãn Triệt mà nói, Trần Hi không để ý tới hắn, Trần Hi không thíchhắn, Trần Hi ghét hắn, những điều này tựa như đám mây đen lởn vởn trên đầu, cócố đánh thế nào cũng không tan nổi. Tựa như tất cả mọi người cùng phơi nắng dướibầu trời xanh, mà Doãn Triệt lại không nhìn thấy được một ánh bình minh vậy.
Doãn Triệt ghét tình huống như vậy xuất hiện, nh ng dù sao nó cũng đã xảy ra,hơn nữa còn là do chính hắn tạo thành. Cởi chuông phải do người buộc chuông,ngoại trừ chính mình không có bất kỳ ai có thể giúp hắn hòa giải tình huốnggiằng co này với Trần Hi. Muốn hỏi hắn vì sao chuyện đầu tiên làm khi xuất việnlà mang hoa tặng cho Trần Hi, thật ra thì trong lòng Doãn Triệt cũng đang tínhkế.
Hắn mặc dù không hiểu rõ tình cảm của Khương Sâm đối với Trần Hi, nhưng DoãnTriệt cảm thấy, Khương Sâm đối với Trần Hi, không đơn thuần chỉ là thích đơngiản như vậy. Nội tâm của Khương Sâm quá thâm trầm, thâm trầm đến mức không cóai có thể đoán được hắn nghĩ gì và muốn làm gì. Nếu như Doãn Triệt có thể cảmnhận được, thì người trong cuộc như Trần Hi khẳng định so với hắn càng cảm nhậnrõ ràng hơn.
Doãn Triệt thừa nhận bây giờ trên bất kỳ phương diện nào hắn cũng không thểso sánh với Khương Sâm, nào là tuổi tác, còn có sự từng trải và thực lực, nhưngDoãn Triệt có lòng tin trong tương lai, thời điểm hắn đến độ tuổi của KhươngSâm, nhất định hắn sẽ không thua kém Khương Sâm ở điểm nào.
Doãn Triệt cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-noi-xu-voi-toi/2503151/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.