Lần này, bệnh tình của Lâm Mai Hạ không quá nghiêm trọng như khi bị Kiều Yến Loan chọc giận. Để đảm bảo an toàn, Diệp Đăng vẫn làm thủ tục nhập viện cho bà.
“Thấy mẹ tôi còn sống nên đến gây sự tiếp hả?” Diệp Thanh Vy mở cửa, nhìn thấy hai người phiền phức kia. Nếu mẹ cô có chuyện gì, nhất định cô sẽ liều mạng với bọn họ.
“Vy Vy!” Diệp Đăng lên tiếng ngăn cản lời Diệp Thanh Vy, sau đó nhìn sang hai người kia: “Hiện tại bà ấy không được khỏe, mong hai vị về cho!”
“Loại người như anh có tư cách ở đây nói chuyện hả?” Đối với Diệp Đăng, Lâm Đào Thu vẫn xem thường như ngày trước.
“Đây là thái độ nhờ vả của các người?” Diệp Thanh Vy tức giận, không đi chứ gì? Cô gọi cảnh sát bắt hai người đi.
“Tôi không giống như bà, lợi dụng con gái mình.” Trên giường bệnh, Lâm Mai Hạ yếu ớt lên tiếng.
Mấy năm qua bà luôn hối hận vì năm đó đã bỏ nhà đi thay vì tiếp tục thuyết phục gia đình chấp nhận Diệp Đăng. Nhìn người khác có nhà mẹ che chở, bà cũng khao khát, chưa bao giờ ngừng nhớ về gia đình. Hiện thực lại quá phũ phàng, may mắn Diệp Đăng luôn yêu thương, quý trọng bà, nếu không bà không biết phải đi nơi nào, bởi vì ngay cả nhà mẹ cũng không có để về.
“Năm đó mẹ chỉ vì tốt cho con thôi. Nhìn đi, bao năm qua cuộc sống của con có ngày nào thôi vất vả?” Tô Ngọc Hoa vẫn khăng khăng cho rằng bà ta đúng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-tuyet-tan-hoa-no/2873940/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.