Khi Hạ Anh vừa đến cạnh bên thì hắn quay sang nở nụ cười vô tri như muốn làm hòa xem như chưa có chuyện gì. Cô thấy vậy cũng không trách cứ gì hắn vì cô cũng đoán được những việc hắn làm rồi, đâu dễ gì mà hắn ta buông tha cho cô. Hạ Anh cùng hắn đi lên, đi được một đoạn cô nói với Aris:
- Anh không muốn hỏi tôi đã làm gì sao?
Hắn bước đi chầm chậm sau lưng Hạ Anh, gương mặt vẫn điềm tĩnh khi nghe câu hỏi của cô.
- Dù có chuyện gì xảy ra tôi vẫn luôn đứng về phía em. Em cứ mặc sức mà chơi đùa, tôi sẽ dọn dẹp hết.
Nghe vậy, Hạ Anh đừng bước chân lại, tim thắt lại từng cơn, một cảm giác đau đau nhói không mong muốn cứ thế bao trùm lấy cô. Hạ Anh tự dặn lòng nó không là gì cả, không là gì cả. Cô đứng chôn chân tại chỗ hỏi hắn:
- Nếu tôi là người xấu thì sao? Tôi thích hại người thì sao?
Aris không chút do dự mà trả lời cô:
- Em muốn là người xấu thì tôi cũng không ngại giúp em. Nếu em muốn hại người, muốn đánh người thì tôi sẽ thay em lấm bẩn đôi tay này. Nếu em sai thì tôi sẽ sai cùng em.
Hắn nói vậy vì hắn biết tâm tính của cô vô cùng thiện lương, chắc chắn không vô duyên vô cớ mà gây thù hằn hại người. Hắn quan sát cô hơn 10 năm nay rồi, chắc chắn không thể nào nhầm lẫn được. Aris vừa nói vừa nhìn cơ thể nhỏ nhắn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-trang-mau/3471081/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.