Sau đó, hắn thuần thục bế cô lên, ôm trọn vào lòng hắn, lúc này Hạ Anh không còn tâm trí để phản kháng nữa cứ mặc hắn muốn làm gì thì làm, cố nhắm mắt lại trong tâm trí lại nghĩ về nụ cười ấm áp của Kiến Hưng, cô thầm nghĩ “Kiếp này sẽ trôi nhanh thôi”.
***
Tại vùng núi chết Jamaz, một căn phòng không có chủ nhân được đặt ngay cạnh phòng làm việc của Aris được mở ra. Khác hẳn với màu xám ảm đạm của những căn phòng khác, căn phòng này mang một màu trắng tinh khôi, chỉ một ánh đèn nhỏ cũng đủ sáng cả căn phòng.
Đèn trong phòng đã được thắp sáng sẵn, hắn ôm người trong lòng đang nhắm nghiền mắt nhẹ nhàng đặt lên giường, cẩn thận đắp chăn rồi mới đứng dậy đi ra ngoài phân phó việc cho người hầu.
“Cạch” tiếng cửa phòng đóng lại, sau đó là âm thanh khóa từ bên ngoài vọng vào, ai cũng có thể hiệu mục đích của việc khóa cánh cửa ấy là gì.
Chỉ vài giây sau, Hạ Anh từ từ mở mắt liếc nhìn xung quanh một lượt, nội thất đậm chất âu cổ xa xưa, nếu không biết mình bị đưa đến đây thì Hạ Anh nghĩ có thể đã xuyên không về quá khứ luôn rồi.
Từ ánh đèn trong căn phòng, cô thấy không những cửa chính mà cả cửa sổ cũng được khóa lại cẩn thận. Tóm lại, nó không khác gì…ngục tù! Đúng vậy, đây chính lồng giam xinh đẹp mà hắn tạo ra để nhốt cô vào.
***
Tại phòng làm việc của hắn, người đó như mọi khi đang chìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-trang-mau/3471052/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.