Hắn nhìn ra phía sau ba người kia thì thấy Jamze đứng im trong bóng tối không có biểu hiện cũng như hành động gì.
Hắn tiến lại gần, nhìn thấy vết máu trên váy Hạ Anh mỗi lúc một đậm, hắn biết hôm nay chính là ngày… cuối cùng của Kiến Hưng, trong lòng dâng lên cảm xúc đau xót và mất mát. Dù gì, hắn cũng xem Kiến Hưng như một người em trai thân thiết.
Vì Kiến Hưng đang nằm xa cột đèn nên ánh sáng không đủ tới đến soi rõ biểu cảm gương mặt yếu ớt của hắn. Thấy Louis tiến đến, Kiến Hưng gắng gượng quay sang nói với hắn:
- Anh…anh đưa Hạ Anh đi giúp em, đừng để Hạ Anh thấy…
Hạ Anh nghe vậy liền nhanh chóng xen ngang:
- Anh nói gì vậy? Chúng ta phải đến bệnh viện chứ?
Sau đó mắt cô hướng về người đang đứng.
- Anh Louis, chúng ta cùng nhau đưa anh Kiến Hưng đến bệnh viện đi.
Louis chết lặng khi nghe những lời của Kiến Hưng và Hạ Anh. Hắn biết Kiến Hưng không muốn để Hạ Anh thấy được hình ảnh bản thân tan biến như một làn khói vô hình. Còn Hạ Anh thì không hiểu gì, chỉ nghĩ Kiến Hưng đang bị thương, cần được chữa trị.
Tiểu Miên ngồi kế bên nghe những lời đó, lòng cô cũng chợt cảm thấy bi thương cho hai người. Cô gái cúi mặt xuống, nước mắt cô cũng dần chảy dài hai bên má. Hạ Anh thấy biểu hiện của hai người kia rất lạ liền hỏi:
- Tiểu Miên, anh Louis, hai người sao vậy?
Louis không nói gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-trang-mau/3471047/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.