Đây không phải là cảm xúc “thoáng qua” như cô nói, tình cảm và tâm trí của hắn đã đặt lên cô 13 năm rồi, 10 năm đứng từ xa ngắm nhìn những biểu hiện thú vị rõ rệt trên gương mặt của cô, đó là vui, buồn, tức, giận, làm nũng,... 3 năm vùi đầu trong công việc nhưng đầu óc vẫn không tài nào xóa được hình bóng của cô trong lòng, có đôi lúc vì không thể kìm nén những ý muốn sâu thẳm trong tim, hắn lại đến nhìn cô từ xa một lúc rồi quay về trong sự lạnh lẽo và cô độc.
Trong 3 năm qua, hắn rất muốn đến bên cô nhưng không thể, vì hắn còn nhiều dự định phía trước, nếu không thực hiện thì e rằng sau này không thể gặp cô nữa. Dạo này kế hoạch của hắn đang theo chiều hướng tốt nên mới dám gặp mặt cô thế này.
Cô nói “gia đình”, nhưng cô đâu biết rằng chính bản thân cô mới thực sự là gia đình của hắn, đôi lúc hắn mong ước mình là Kiến Hưng thì tốt biết bao, có thể được ở gần bên cô, được cô quan tâm chăm sóc, thậm chí sẵn sàng đi cùng một người mà bản thân ghét cay ghét đắng chỉ để hỏi về bệnh tình ra sao.
Tay dần buông lỏng khỏi bờ vai nhỏ nhắn của Hạ Anh, hắn đứng thẳng người rồi di chuyển đến vị trí bên phải của cô rồi ngồi xuống, quỳ gối một chân, hai tay hắn nắm trọn bàn tay nhỏ trắng nõn nà của cô xoa xoa như đang dỗ dành.
- Xin lỗi em, vừa rồi, tại tôi mất kiểm soát khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-trang-mau/3471037/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.