Thú thật, Hạ Anh đang nghĩ đến lời Tiểu Miên nói vài tháng trước, cô tự hỏi nếu dùng từ nào đó để diễn tả mối quan hệ hiện tại của hai người thì nó là gì? Khi Tiểu Miên nói, thì cô mới để ý thấy ánh mắt chan chứa tình cảm của Kiến Hưng dành cho mình lúc nào cũng sâu đậm, còn bản thân cô cũng thấy vui vì điều đó. Có khi nào mình cũng thích người kia không? Nếu tiến thêm bước nữa, xác định tình cảm thì mọi thứ chắc sẽ rất hạnh phúc lắm đây.
Khi nghe cô gái nói xong, Kiến Hưng thấy một lúc sau cô lại bắt đầu thơ thẩn, đang suy nghĩ gì đó rồi lại cười mỉm. Hắn chỉ biết lắc đầu cười rồi tiếp tục làm việc.
Suy nghĩ một lúc thì Hạ Anh quay sang nhìn Kiến Hưng:
- Anh Kiến Hưng, chúng ta đi ngắm pháo hoa đi, được không?
Kiến Hưng khựng người vài giây nhớ lại mấy năm trước Hạ Anh và hắn chưa được đi ngắm pháo hoa vì họ còn phải bận việc với “Time+” đến 1, 2 giờ sáng mới xong. Vậy năm nay đóng cửa sớm đi cùng cô cũng được.
Hắn nhanh chóng đáp lại câu nói đầy mong chờ của Hạ Anh.
- Được, còn một vài khách, để anh thông báo với họ mong họ thông cảm rồi chúng ta cùng đi.
Một lúc sau, hai người cùng đóng cửa quán và rời đi. Họ đang đi song song cùng nhau thì Hạ Anh bỗng đi gần hắn hơn, bàn tay nhỏ nhắn của cô chạm vào tay hắn rồi đan tay hai người lại với nhau. Hắn bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-trang-mau/3471023/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.