“Keep me from the cages under the control
Running in the dark to find East of Eden
Keep me from the cages under the control
Running in the dark to find East of Eden”
(Lời bài hát East of Eden của Zella Day)
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Hạ Anh lười nhác nằm trên ghế sofa nhắm mắt nghe máy mà không để ý là ai gọi.
- Alo, Hạ Anh nghe ạ!
Bên tai là tiếng khóc thút thít của một cô gái, nghe giọng nói này cô có thể nhận ra ngay. Cô bật người dậy xem lại điện thoại của mình một lần nữa, màn hình đang hiện lên một dãy số lạ hoắc. Hạ Anh tiếp tục nghe máy.
Bạch Liên cố gắng giả giọng thê thảm nhất có thể mà nói:
- Hạ Anh, cô cứu tôi với. Làm sao đây? Tôi bị chủ nợ bắt, cũng may tôi nhặt được điện thoại của người đó đánh rơi nên gọi cho cô.
- Tôi không biết nên làm gì cả, tôi sợ quá, hiện tại tôi không thể nhờ ai giúp đỡ được hết. Những việc trước đây, cô cho tôi xin lỗi được không. - Tiếng khóc của Kiều Bạch Liên càng lớn hơn. - Hu…hu… Làm ơn giúp tôi với, ở đây rất tối, tôi rất sợ.
Nghe những tin tức về gia đình họ Kiều, Hạ Anh nghĩ những gì cô ta nói là thật. Biết tình hình hiện tại của Kiều Bạch Liên cô cũng có vài phần tội nghiệp cô ta. Hạ Anh nói:
- Để tôi báo cảnh sát đến đó, chỉ một lát thôi, báo địa điểm cho tôi ngay đi.
Khi nghe đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-trang-mau/3471013/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.