Nhưng Hạ Anh đâu biết câu nói đó của Kiến Hưng ý chỉ về dự định “đi không trở lại” của hắn. Đợi Kiến Hưng rời đi, một lúc sau Hạ Anh mới rời khỏi quán cà phê. Vì đây là địa điểm vắng người nên đây cũng là cơ hội cho nhiều người muốn thực hiện ý đồ xấu với Hạ Anh. Đi được một đoạn, cô gặp một nhóm 7, 8 người đàn ông. Nhìn qua thì có thể biết đây là những thành phần xấu của xã hội, một tên có vết sẹo trên mặt, chắc có lẽ là tên đầu đàn tiến gần chặn đường Hạ Anh.
- Cô em, chúng ta cần nói chuyện một lúc, đi với tụi anh được không?
Mặc dù trong lòng rất sợ hãi nhưng Hạ Anh vẫn cố giữ bình tĩnh, cô nghĩ một mình không thể làm gì được những tên này, chỉ còn cách dùng “bùa hộ thân” xịt hơi cay rồi nhanh chóng chạy tìm người cứu giúp. Vừa đưa tay vào túi cô vừa nói “Các anh nhận nhầm người rồi, hình như chúng ta không quen biết” nhằm đánh lạc hướng những người kia.
Hắn vừa cười vừa tiến đến gần Hạ Anh thì nghe “xịt” một cái, âm thanh phát ra cũng đủ hiểu rằng đã có một vài người bị trúng “bùa hộ thân” của Hạ Anh. Cô cố gắng chạy đi nhanh nhất có thể, vang vọng sau tai là tiếng của tên đầu đàn “*** ** nó, bắt con **** lại cho tao”.
- Á, thả tôi ra… cứu…á…
Hạ Anh bị nắm tóc giật mạnh về phía sau, những tên côn đồ đã bắt được cô, một tên dùng khăn thấm thuốc mê bịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-trang-mau/3471000/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.