Nói xong, Trần Lan đứng dậy rời khỏi quán cà phê, Hạ Anh cũng ra về ngay sau đó. Trên đường về, Hạ Anh nghĩ rằng không có P.K thì vẫn có rất nhiều công ty khác sẽ chào đón cô.
Đoạn đường hôm nay rất lạ, nhiều người ở nhiều hướng khác nhau dường như đang để ý cô một cách lộ liễu và dồn ép cô vào còn hẻm cụt. Con hẻm vắng không một bóng người, Hạ Anh nhìn ra sau thì những người lúc nãy đã biến đi đâu mất, ánh đèn bỗng lúc bật lúc tắt rồi tắt hẳn đi, có khoảng 2, 3 người đang bước theo sau Hạ Anh.
Trực giác mách bảo điều chẳng lành, Hạ Anh giữ bình tĩnh, tay lần mò trong túi lấy chai xịt hơi cay ra và chuẩn bị tinh thần “tác chiến” dữ dội. Phía sau lưng bỗng có tiếng “bịch”, “bịch”, “bịch” vang lên. Cô bắt đầu cảnh giác cao độ, một bàn tay to lớn đặt lên vai cô, người đó vừa nói “Hạ….” thì cô đã quay lại xịt thẳng vào mắt hắn và tặng cho tên kia cú đá ngay giữa hai chân.
- A a a a!
Hắn gục xuống, một tay ôm mặt một tay ôm nơi nào đó bị tổn thương cùng cực. Tiếng nói thảm thiết của hắn cất lên.
- Là tôi, tôi đây, Hạ Anh!
Nghe được giọng nói quen thuộc, Hạ Anh hoàn hồn nhận ra người đã được mình ban tặng cho những điều “tốt đẹp” vừa rồi là Aris Jeffrey. Chuyện gì thế này? Rõ ràng lúc nãy có vài tên bám theo cô mà? Sao bây giờ lại là hắn? Cô gái nhanh chóng lại gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-trang-mau/3470994/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.