Hạ Anh cạn lời với miệng lưỡi của người đàn ông này. Cô nghĩ cãi không lại bây giờ dùng tuyệt chiêu “bạo lực gia đình” với người này có được không đây. Cùng lúc đó, người phục vụ đi ra để hai người gọi món.
- Hai vị muốn gọi món gì ạ?
Hạ Anh nhanh miệng nói:
- Hai ly cappuccino.
Nghe vậy người ngồi cùng cô bật cười hỏi lại:
- Em biết món yêu thích của anh à?
- Tất nhiên rồi, em thấy bác sĩ Louis vẫn hay gọi món này mà.
Hạ Anh, nở một nụ cười với người cô xem là anh trai “ruột thừa” này và nói:
- Tất nhiên rồi!
Nếu không nhờ có anh giúp đỡ điều trị tâm lý cho cô, không biết hiện tại Hạ Anh sẽ như thế nào. Thế nên trong lòng cô rất cảm kích người này. Dần dần, mối quan hệ bác sĩ - bệnh nhân đã không còn, thay vào đó là tri kỉ, là tình anh em trong gia đình. Và vị bác sĩ trẻ này cũng thế, rất quý mến Hạ Anh, chỉ với cô thì anh mới tỏ thái độ dở dở ương ương, bộc lộ hết tính cách thật của mình, còn với những người khác thì Louis Phàm khá lạnh lùng và cứng nhắc.
Mặc dù mang gương mặt thân thiện, thân hình cao 188cm, gia cảnh rất tốt. Không hiểu sao người này vẫn ế mấy chục cái xuân xanh.
Hạ Anh nghĩ cuộc sống là vậy, khi bạn mất đi nhiều thứ này thì sẽ có thứ khác bù đắp cho bạn, chẳng hạn như Hạ Anh có Tiểu Miên và người đối diện đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-trang-mau/3470980/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.