Mạc Đình Quân rong ruổi khắp đường phố ở thành phố S đầy người, bao nhiêu mệt mỏi chấy chồng trên người anh lê đôi chân chậm chạm trên phố. Anh tìm cô, nhưng anh không biết tìm cô ở nơi nào, anh đi mãi trong đêm, cho đến khi sức lực trong anh bị bào mòn, anh ngã xuống đường xá lạnh.
Trước khi ngất đi, anh vẫn chỉ nhìn thấy gương mặt bi ai của Lăng Nhữ Y.
Mạc Đình Quân được người trên đường phố đưa vào bệnh viện lúc hai giờ sáng, Mạc gia nghe tin liền lo lắng vào bệnh viện, bác sĩ nói anh ngất đi vì quá sức, cơ thể bị bào mòn, chỉ cần không được làm việc quá sức và tịnh dưỡng là khỏi.
Mạc phu nhân lo lắng ngồi bên giường bệnh, cùng Lăng gia cũng có mặt ở phòng bệnh, Mạc Đình Quân tỉnh lại.
Mạc phu nhân liền lo lắng dò hỏi "Con cảm thấy trong người sao rồi?"
Mạc Đình Quân chỉ lặng yên, anh nâng người ngồi dậy, mẹ đỡ anh dậy, đẩy đầu giường lên cao để anh tựa vào. Mẹ biết anh vì Lăng Nhữ Y mới thành ra như vậy, vừa lo lắng vừa tức giận khiển trách.
"Con lo cho Nhữ Y, con cũng phải lo cho bản thân mình, con không thể cứ thế này được, có thế này cũng không tìm ra Nhữ Y."
Mạc Đình Quân im lặng, nhìn ông bà đang ngồi ở phía trước giường bệnh, ánh mắt lo lắng giành cho anh, nhìn Lăng phu nhân và Lăng lão gia vì mất đi Nhữ Y mà hốc hác tiều tụy.
Anh nhìn mọi người, sau đó ngước nhìn người mẹ hiền dịu dàng, đôi mắt anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ngay-gio-dong-am-ap/394331/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.